
[Phim] “Như Ý Truyện” – Chuyện xưa nhưng nào đã cũ
Điều đặc biệt đầu tiên mà tôi muốn nói ở đây có lẽ chính là cách mà Như Ý Truyện kể câu chuyện của mình. Nếu ví bộ phim như một bức tranh to lớn, đồ sộ, thì từng cuộc đời của mỗi nhân vật như những gam màu, những đường nét giao hòa vào nhau, để cùng tạo nên một cảnh tượng hoàng cung xa hoa lộng lẫy nhưng cũng lắm những điều oan trái bi ai.
![[Phim] "Như Ý Truyện" - Chuyện xưa nhưng nào đã cũ](https://catchtheworld.net/wp-content/uploads/2020/05/39138865_449414445569099_1408704626902958080_n.jpg)
Có màu vàng chói lóa ánh nhìn của Mặt Trời, của màu long bào, của những ngọn đèn leo loét đêm khuya, khiến con người ta phụ thuộc vào nó, trông chờ một bóng hình nam nhân, lòng đặt trọn cuộc đời, niềm tin và hy vọng vào con người ấy. Có màu đỏ của bốn bức tường cao thật cao, của bộ phượng bào với những con phượng đang giương cánh, của lớp giấy son điểm tô cho mình, của máu những người đã ngã xuống nơi đây.
Có màu tím khi dịu nhẹ, bình yên như ước muốn về tình yêu chân thành, khi khắc khoải, u buồn như màn đêm dài tịch mịch không lối thoát, con người nhìn đêm trôi, nhìn vạn vật vẫn tiếp diễn, nhìn lòng người đổi thay đi mà nhận ra mình chỉ có thể bất lực để mọi thứ tiếp diễn, không thể nào vãn hồi, hoặc buông bỏ hoặc tiếp tục ôm khư khư nỗi đau.
![[Phim] "Như Ý Truyện" - Chuyện xưa nhưng nào đã cũ](https://catchtheworld.net/wp-content/uploads/2020/05/93846595_227798061805663_3202951904037854228_n.jpg)
![[Phim] "Như Ý Truyện" - Chuyện xưa nhưng nào đã cũ](https://catchtheworld.net/wp-content/uploads/2020/05/62199706_144914843282230_3500531271135450565_n.jpg)
Còn có cả màu lam của nền trời, mỗi lần ngước lên nhìn lại làm ta nhớ về cánh diều bay lượn, nhớ về những nghĩa tình sâu nặng trong lòng nhưng không thể nói thành lời. Có màu lục của cây cối tươi tốt, người mẹ nhìn con trẻ đùa vui nghịch ngợm cành cây ngọn cỏ mà lòng an yên hơn bao giờ. Không nhân vật nào bị lãng quên, không mảng màu nào bị bỏ sót. Ai cũng có câu chuyện của riêng mình, tất cả làm nên sự trọn vẹn, có vui vẻ, có ấm lòng, có sóng gió, có kinh hãi, có xót thương, có căm phẫn, và cũng có cả những nuối tiếc.
![[Phim] "Như Ý Truyện" - Chuyện xưa nhưng nào đã cũ](https://catchtheworld.net/wp-content/uploads/2020/05/67364777_410371639598648_4489857404768821791_n.jpg)
Điều đặc biệt thứ hai ở Như Ý Truyện chính là chủ đề của nó. Dưới vỏ bọc của thể loại cung đấu, bộ phim mang đến câu chuyện về nhân sinh, về sự thức tỉnh trong tâm thức của mỗi người. Từ lúc bước chân vào chốn hồng tường, kinh qua từng sự đau khổ, mất mát, chứng kiến vạn vật xoay vần, đến khi thời gian sắp không còn mới choàng tỉnh khỏi những ảo mộng, tự hỏi lòng mình đã làm những gì, ước ao điều gì, bao năm qua đã có được hay chưa, hay đã từng có nhưng rồi cũng tuột khỏi bàn tay.
Sự kính yêu tin tưởng của chồng, lòng yêu thương những người quan trọng nhất cuộc đời, khát khao chạm tay vào quyền lực, niềm mong ước được thấy lại nụ cười vương vấn năm nào, một tình yêu chân thành một đời một lần động tâm…. Tất cả những điều tốt đẹp ấy có lẽ quá to lớn đối với những nữ nhân nơi đây. Họ đã từng có nhưng lại không cách nào níu giữ, chỉ có thể bất lực nhìn chúng biến mất đi. Cũng có thể đó là “quả” mà họ phải nhận lấy cho những gì họ đã làm.
![[Phim] "Như Ý Truyện" - Chuyện xưa nhưng nào đã cũ](https://catchtheworld.net/wp-content/uploads/2020/05/38618253_2052770585051808_3716211253044051968_n.jpg)
Người mỉm cười sau cùng không phải là người sống sót sau tất cả, mà là người được thỏa mãn tâm nguyện khi mà họ sắp phải rời đi. Quy luật nhân quả cũng là một nội dung được đoàn phim chú ý xây dựng kĩ lưỡng và tỉ mỉ. Trải qua 87 tập phim, ta đều thấy kết cục của từng người. Mỗi người đều có những chỗ khó xử, những điều bận tâm, những vết thương ứa máu nơi tâm hồn khiến chúng ta thông cảm, nhưng ông trời lại không vì những nỗi khổ đó mà bỏ qua những sai trái họ gây nên.
Một điểm đặc biệt khác không thể không nhắc đến, chính là sự thức tỉnh của Như Ý – cái thức tỉnh không chỉ về nhân sinh quan, về tình yêu, hôn nhân mà còn là của sự tự do, quyết đoán của một người phụ nữ thời phong kiến. Cách nàng lật đổ từng mưu kế, cách nàng yêu, cách nàng làm vợ, làm mẹ cách nàng quyết tuyệt cắt tóc buông bỏ mối tình, cách nàng cảm hóa lòng người, những điều ấy đã biến Như Ý trở thành một nữ chính phim cung đấu không hề giống với bất kì một nữ chính nào trước đây. Về khoản này tôi phải thật sự nể phục và cảm ơn ekip làm phim, đặc biệt là Châu Tấn – người diễn vai Như Ý, đã mang đến một nhân vật tự do tự tại, có sức ảnh hưởng tốt đẹp đến khán giả như vậy.
![[Phim] "Như Ý Truyện" - Chuyện xưa nhưng nào đã cũ](https://catchtheworld.net/wp-content/uploads/2020/05/62523443_575642219625710_4329246155922637265_n-1.jpg)
Tôi chỉ có thể nói rằng, với những gì mà bộ phim đem lại, bên cạnh những tượng đài như Chân Hoàn Truyện, Thâm Cung Nội Chiến, Như Ý Truyện đã thể hiện mình vượt ra khỏi những giới hạn thông thường của một bộ phim cung đấu. Và có lẽ sẽ còn rất rất lâu sau mới có một bộ phim chạm được đến tầm vóc mà Như Ý Truyện đã đạt đến.
Tác giả: Lê Nhật Bình