Sức bật của chính mình

“Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi – Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt?”

Có bao giờ bạn tự ngồi chiêm nghiệm lại, đến từng tuổi này, bạn được gì và đánh mất những gì? Hay chỉ mỗi việc nhìn lại chính mình mà cũng chẳng có thời gian? Guồng thời gian cứ trôi và công việc hàng ngày cứ diễn ra một cách tự động như thế! Rồi bỗng chốc, một cơn biến cố xảy ra, mãi đến lúc đó, bạn mới nhận ra được chính mình…

Sức bật của chính mình

Với tôi hiện tại, cuộc sống vẫn trải một màu hồng, dù gam màu đen cứ điểm tô và tạo bước ngoặt tới tấp ở cái tuổi 35 này. “Đen” là vì sao? Cuộc đời vùi dập tôi khá nhiều. Nhưng tôi vẫn thản nhiên đối mặt cùng “thách thức”. Đôi lúc là đồng nghiệp, bạn bè, người thân lần lượt “phũ” tôi. Nhưng tôi cho rằng “Đôi khi trong cuộc sống này, một số thứ mất đi là để.. những điều tốt đẹp hơn có thể xuất hiện”. 

Nhiều lắm những lần “lên voi xuống chó”. Vẫn cảm giác sảng khoái giây phút hào quang đó, nhưng thoáng qua nhanh. Thường tôi thích nghe người khác tâm sự, sẻ chia và tôi sẽ đưa ra lời khuyên tạo động lực. Tôi không quan trọng lắm cách nhìn người vì với tôi, trước hết, tôi sẽ cư xử tốt với tất cả mọi người vì “thêm một người bạn, bớt một kẻ thù”. 

Tôi cứ sống nhiệt tình, chân thành trước đã. Đến khi phát hiện họ “chơi” không đẹp, tôi sẽ cắt đứt gọn lẹ, vì tôi không muốn bản thân bị “vấy bẩn”, “khi một con bồ câu kết hợp với những con quạ, bộ lông nó vẫn giữ màu trắng, nhưng quả tim nó nhuốm đen”.

Cuộc sống tôi đối mặt nhiều thử thách, nên căng thẳng luôn đồng hành cùng tôi! Đôi lúc tôi cũng chán chường, muốn buông bỏ, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc tự kết liễu cuộc đời mình. “Khi một cánh cửa đóng lại, cánh cửa khác sẽ mở ra”. Biết bao hoàn cảnh khổ đau, bất hạnh hơn mình mà họ cố tìm cách vượt qua, bươn chải để mưu sinh. Thêm vào đó, mỗi tháng tôi tự sắp xếp thời gian du lịch khuây khỏa, làm mới bản thân. Đó mặc nhiên là khoản tự thưởng và là khoảng không để tái tạo năng lượng tích cực. Hoặc là nghĩ về mẹ. Công mẹ dưỡng dục, sinh thành, giờ tôi đã trưởng thành, cũng chính là lúc mẹ ngày một già đi, tôi phải báo hiếu, là chỗ tựa để mẹ an hưởng tuổi xế chiều.

Sức bật của chính mình

Thích lắm cái màu xanh của cây cỏ, hít mùi thơm của cỏ non cũng xoa dịu lòng người, người ta cảm giác chính mình và thiên nhiên hòa làm một. Ngắm nhìn trời mây không chủ đích, thả hồn bay bổng theo gió, nhờ cơn gió cuốn trôi mọi muộn phiền.

Trồng hoa, chăm sóc hoa, nhìn cây mỗi ngày một phát triển cũng là một phương pháp hữu hiệu giải tỏa căng thẳng.

Hay là cuối tuần hẹn bạn bè đi uống nước, xem một bộ phim yêu thích, cùng tụ tập gia đình ăn một bữa “ra trò”. Tôi cũng thường dành ngày cuối tuần ngủ nướng, chậm chạp thưởng thức, nhâm nhi tách cà phê và nghĩ sự đời.

Dù trải qua nhiều vất vả, khó khăn nhưng tôi hài lòng với hạnh phúc hiện tại. Gia đình ba người đầy ắp tiếng cười. Ba mẹ con cười giỡn, ríu rít kể chuyện nhau nghe sau ngày làm việc. Chỉ có gia đình là nơi bạn có thể mặc nhiên thỏa thích thể hiện bản tính nguyên sơ của mình. Sà vào vòng tay mẹ, mặc ngoài kia đầy bão táp phong ba. 

 “Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con”.

Tháng Mười năm nay, tôi đã nếm trải dồn dập phong ba. Công việc hậu Covid-19 thật cam go. Đồng nghiệp lại còn tìm cách soi mói, đấu đá nhau. Thay vì chìm trong hụt hẫng, dư luận đàm tiếu, tôi lại thả hồn vào thơ văn, tập trung vào việc khác để tự xoa dịu nỗi đau của hiện tại.

Sức bật của chính mình

“Đời lắm lúc đâu có ngờ

Đời có lúc không là giấc mơ”.

Nên mỗi người tự trang bị sẵn hành trang cho mình để có thể chủ động xoay khó khăn. Đến lúc đó, mình có thể tự tin đương đầu và vững tay lái trước sóng gió ngoạn mục. Kinh nghiệm gặt hái được chính là do bản thân tự trải nghiệm. Qua một lần vấp ngã, khi vượt qua được, bạn sẽ “lì đòn” hơn.

“Khi ta sinh ra, mọi người cười còn ta thì khóc. Hãy sống sao cho khi ta chết đi rồi, mọi người khóc còn ta thì cười”. Cuộc sống không đoán trước được điều gì, nên tôi giữ quan niệm sống tốt với mọi người. Sống sao để luôn ngẩng cao đầu chào đón một ngày mới đong đầy yêu thương.

Tác giả: Bùi Ngọc Diệp