
Vì sao chúng ta cảm thấy khó khăn khi dành thời gian ở một mình?

Bạn có thường xuyên dành thời gian để ra ngoài đi bộ không? Dù chỉ ngồi đâu đó ở công viên hay một góc phố yên tĩnh, không làm gì cả ngoài việc chiêm ngưỡng và tận hưởng sự im lặng xung quanh?
Chắc chắn sẽ có một số người thường xuyên thưởng thức khoảng thời gian “xa xỉ” này, nhưng đa số mọi người đều không dành thời gian cho hoạt động này.
Đối với một số người, việc dành thời gian để ra ngoài đi dạo bộ ở công viên, bờ hồ hay những góc phố là việc “bất khả thi”, vì họ còn phải dành thời gian kiếm tiền, cho các mối quan hệ xã hội và chăm sóc gia đình.
Nhưng thật ra, lý do chính là bộ não của chúng ta hợp lý hóa việc bận rộn. Cuộc sống của chúng ta luôn đầy rắc rối, và điều đó thúc đẩy chúng ta cố gắng làm nhiều hơn với hy vọng kiểm soát mọi thứ, hoàn thành nhiều việc hơn, khám phá nhiều thứ hơn với sự giúp đỡ của công nghệ.
Nguyên nhân mà bạn cảm thấy bận rộn cả ngày, là do bạn cảm thấy bất an.
Sự bất an len lỏi vào từng giây trong cuộc sống của chúng ta. Chúng tôi không chắc chắn về những gì chúng ta nên làm, chúng ta là ai, liệu chúng ta có đủ tốt, những gì sắp xảy ra, những gì xảy ra trên thế giới và làm thế nào để đối phó với áp lực của cuộc sống. Dĩ nhiên, chúng ta không nhận ra hay thừa nhận điều này, nhưng thật ra chúng ta cảm thấy bất an cả ngày.
Để đối phó với cảm giác này, chúng ta bám víu vào sự tiện nghi xung quanh mình, chúng ta tìm cách trì hoãn học thêm một cái gì đó mới hay cố gắng duy trì thói quen tốt nào đó, vì chúng ta bận quá mà. Và nếu có một chút “thời gian chết”, chúng ta sẽ ôm điện thoại suốt để giải trí, để giết thời gian.

Ý tưởng về sự cô độc, sự yên tĩnh trong cuộc sống và dành thời gian để suy ngẫm về cuộc sống của mình, có vẻ tốt đẹp đối với nhiều người. Nhưng khi đến lúc thực sự làm điều đó, chúng ta lại làm cho mình bận rộn vì để đẩy lùi cảm giác bất an. Tôi không thể làm khác vì tôi có quá nhiều việc phải làm! Chỉ một video nữa thôi.
Tuy nhiên, sự bận rộn thường xuyên này đang dần rút cạn năng lượng bên trong chúng ta. Chúng ta không muốn bản thân bị “ngắt kết nối” với thế giới, và điều này hiển nhiên là “ngốn” năng lượng của chúng ta.
Điều gì sẽ xảy ra nếu như bạn “ngắt kết nối” mỗi ngày trong khoảng một giờ, chỉ để đi dạo hay đơn giản để ngẫm nghĩ về bản thân và về những gì đã xảy ra?
Chúng ta có thể sử dụng “thời gian chết” đó của mình để cho phép bản thân nạp lại năng lượng bằng năng lượng từ thiên nhiên. Chúng ta có thể sử dụng sự yên tĩnh để giúp bộ não của chúng ta có cơ hội nghỉ ngơi và có không gian để chiêm nghiệm.
Để làm được điều này, chúng ta phải biết cách điều khiển cảm giác bất an trong cuộc sống của mình. Chúng ta có thể học cách sống chung với nó, nhưng bạn không thể để nó chi phối cuộc sống của mình.
Cách để thay đổi điều này là hãy “tạo thời gian cho sự yên tĩnh”, dù chỉ nửa giờ hay thậm chí là 15 phút. Hãy cố gắng hợp lý hóa lý do tại sao bạn nên làm điều này, hoặc điều gì thôi thúc bạn tạm thời “ngắt kết nối” với thế giới thú vị nhưng đầy biến động. Khi đã có động lực rõ ràng, bạn sẽ làm được.
Theo: zenhabits